T r a n g    N h ạ c    H à i



Tới Mỹ được mấy năm rồi, mà giờ đây tôi vẫn đơn côi. Tán biết bao cô rồi, chuyện t́nh yêu giống như đùa chơi.

Xứ Mỹ này cũng hơi lạ, đàn bà nhiều khi thích xa hoa. Khác với nơi quê nhà, đàn bà không mấy khi la cà.

Ḷng tràn đầy ước mơ, người yêu dấu như ḷng mong chờ. Một người vợ sánh vai, cùng chung sức xây ngày mai.

Mấy đứa bạn đă khuyên lời, ḿnh về Việt Nam hết đơn côi. Có biết bao nhiêu người, về làm đám cưới mang qua rồi.

Mới nghĩ ḿnh cũng nên liều, tiền về Việt Nam tốn bao nhiêu. Sắp xếp bao nhiêu điều, t́m về quê cũ lo t́nh yêu.

Lúc đă về tới quê rồi, nhiều bà nhiều cô tới thăm tôi. Thấy sướng như ông Trời, thiệt là một chuyến đi trăm lời.

Ḿnh thiệt là giống vua, chọn cung nữ cho vừa long sàng. Thiệt ḷng họ muốn theo tôi, được qua Mỹ xong th́ thôi.

Mới nghĩ ḿnh cũng hơi tội, tội nghiệp cho dân của quê tôi. Đă sống qua bao đời, mà nay chỉ muốn đi cho rồi.